Dạo gần đây tôi thấy mấy mẹ con, bà cháu cứ xúm lại nói chuyện gì đó nghe bí mật. Tôi có hỏi thế nào cũng không nói. Vài ngày sau, có lẽ mọi chuyện đã xong xuôi, con gái tôi mới kể cả nhà săn vé đi xem nhạc Black Pink. Tìm trên mạng, tận dụng mọi nguồn lực và sự quen biết, bằng cách nào đó, vợ con tôi cũng tìm mua được vé.
Nhìn số tiền bỏ ra, tôi xót thay. Tôi mắng vợ tại sao tuổi này còn đua theo các cháu trẻ, bỏ ra khoản tiền lớn như vậy để mua vé xem nhạc? Vợ tôi cười bĩu môi: “Ông thì biết cái gì, nhóm nhạc nổi tiếng, không xem phí một đời”.
Gần 60 tuổi, tôi chưa từng thấy lần nào vợ nổi hứng như lần này. Không biết con gái tiêm nhiễm vào đầu mẹ những thứ gì về nhóm nhạc nổi tiếng, xinh đẹp, hát hay để bà ấy u mê đến vậy.
Bữa trước đi làm về, tôi thấy nhà cửa vắng tanh, cơm canh không có sẵn như những bận trước. Tưởng có chuyện gì nghiêm trọng, tôi vội gọi vợ. Nghe giọng vợ và con gái đang hí hửng, vui vẻ lắm nên tôi đoán chắc không có chuyện gì. Tôi bực tức: “Tại sao không cơm nước mà đi đâu giờ này chưa về? Đi cũng không báo một câu?”.
“Thì anh tự lo cơm nước một bữa không được à? Tối nay hai mẹ con không ăn cơm đâu nhé, anh tự túc đi. Anh ra ngoài ăn tạm bát phở. Hai mẹ con đang đi mua quần áo, váy vóc, chuẩn bị ngày xem nhạc”, vợ tôi trả lời ráo hoảnh.
Tôi bực quá nhưng vì đói nên cũng làm tạm gói mì tôm. Tối đó, thấy hai mẹ con tay xách nách mang về cả đống đồ rồi ngồi phân phân, chia chia. Thoạt nhìn, tôi thấy toàn đồ hồng, đen, váy vóc ngắn đến tận đùi. Tôi hỏi: “Váy của mẹ mày đâu?”. Vợ tôi cầm lên một chiếc váy ngắn màu đen, hồng như của nữ sinh rồi đáp: “Đây chứ đâu. Bộ này mặc đi xem nhạc thì bắt trend, hợp gu quá sức. Đêm đó phải ‘quẩy’ tưng bừng”.
Câu trả lời và điệu bộ của vợ làm tôi suýt sặc nước. Mấy chục năm sống với nhau, tôi chưa từng thấy vợ như vậy. Con gái còn nhìn tôi động viên: “Bố cứ yên tâm, con sẽ ‘đưa mẹ vào đời’. Mẹ phải đi theo con thì tâm hồn mới trẻ trung ra được”.
Cứ tưởng như vậy là xong nhưng mấy ngày gần đây, tôi thấy vợ liên tục lướt mạng xã hội, xem các kiểu làm móng tay, móng chân đen hồng, ‘đu trend’ cho giống nhóm nhạc đó. Rồi vợ lại quay sang bảo tôi thẩm định hộ kiểu dáng nhưng tất nhiên là tôi không trả lời.
Chiều hôm qua, thấy vợ muộn mới về, cơm không nấu còn tiện nói: “Tối nay anh cơm nước, rửa bát nhé. Em với con không làm được đâu. Em vừa đi làm móng về”. Nói rồi vợ giơ lên bộ móng tay dài ngoằng màu đen, màu hồng làm tôi chói mắt. Vợ bảo sẽ giữ gìn bộ móng tay này đến tận hôm nhóm nhạc biểu diễn.
Ở tuổi gần 60, con cái đã lớn, cháu chắt cũng có cả rồi, vậy mà vợ tôi vẫn có thể “đu” theo các cháu tuổi teen như vậy khiến tôi “phát tiết”. Tôi có nói thế nào vợ cũng không chịu nghe. Vài lần to tiếng, vợ chồng cãi vã khiến tôi mệt nên không còn muốn động đến sở thích quái gở của vợ nữa.
Hôm nay, thấy một chiếc móng tay bị bong, vợ hét toáng lên trong nhà, kêu con gái đưa đi sửa. Tôi e rằng, từ giờ đến lúc nhóm nhạc nữ đó biểu diễn, vợ con tôi phải đi sửa móng chục lần.
Cũng từ hôm đó, tối nào tôi cũng phải vào bếp dọn dẹp, rửa bát rửa đũa cho vợ con. Thay vì nghe những lời trách cứ, chê bai đàn ông trong nhà mà thiếu trách nhiệm tôi thà im lặng làm cho xong chuyện. Nói thật, vài năm nhóm nhạc đó mới sang một lần chứ nếu một năm sang vài lần thì chắc vợ chồng tôi ly tán… Ôi trời, cái tuổi 60 của vợ tôi… tự dưng nó lạ lùng!
Theo Độc giả (VietNamNet)