Theo Bách khoa thư mở, Julia Pastrana (1834-1860) là một vũ nữ người Mexico bị chứng tăng lông tóc. Căn bệnh Julia Pastrana mắc phải là bệnh lý vô phương cứu chữa. Toàn bộ mặt và cơ thể bà bị bao phủ bởi những sợi lông màu đen. Đôi tai và mũi cũng có độ lớn bất thường, riêng hàm răng to quá khổ và không đều.
Theodor Lent, người sau này trở thành chồng của Pastrana, được cho là người đã phát hiện ra Pastrana và mua lại Pastrana từ một người mà dư luận thời ấy nghi rằng là mẹ ruột của Pastrana. Lent đã dạy Pastrana nhảy và chơi nhạc, sau đó đưa bà đi trình diễn khắp thế giới với cái tên “Bearded and Hairy Lady” (Quý bà rậm râu và nhiều lông). Tuy hình thức ít hấp dẫn nhưng Julia Pastrana lại là một người phụ nữ thông minh, ngọt ngào và biết tới ba ngôn ngữ. Các tour diễn đã giúp Julia Pastrana thoát khỏi cảnh nghèo từ khi ra đời và được đi khắp thế giới.
Mưu sinh bằng vẻ ngoài khác lạ
Julia Pastrana sinh năm 1834 trong một cộng đồng bản địa ở Sierra Madre, Mexico. Có nhiều câu chuyện khác nhau về những năm đầu đời của bà. Có nguồn tin cho rằng, khi mẹ của Pastrana nhìn thấy con lần đầu, bà đã thì thầm tên của naualli, một giống người sói có thể thay đổi hình dạng thường bị đổ lỗi là nguyên nhân gây ra thai chết lưu và các biến thể về thể chất ở trẻ sơ sinh. Sinh ra với chứng tăng sản lông tơ toàn thân (Hypertrichosis terminalis) và tăng sản nướu chưa được chẩn đoán, cơ thể Pastrana có lông dày khắp mặt và người, môi và nướu cũng dày khác thường.
Với vẻ ngoài khác lạ, khi còn nhỏ, Pastrana đã trở thành một người nổi tiếng ở địa phương. Sau khi nghe tin về Pastrana, Pedro Sanchez, thống đốc bang Sinaloa, đã quyết định nhận Pastrana “làm người giúp việc và dùng cho mục đích giải trí trực tiếp”. Pastrana đã làm việc cho thống đốc đến khi bước vào tuổi 20. Lúc đó, bà đã quyết định quay trở lại cộng đồng bản địa của mình. Tuy nhiên, Pastrana đã không quay trở lại mà thay vào đó, bà lại được đưa đi phục vụ cho các chương trình giải trí ở Mỹ và thế giới.
Sau buổi biểu diễn đầu tiên của Pastrana tại New York (Mỹ), nhiều bác sĩ và nhà khoa học đã đến khám cho bà. Bác sĩ đầu tiên là Alexander B. Mott. Ông này tuyên bố Pastrama là một thực thể “nửa người nửa đười ươi, có bản chất hoang dã, và có tính dục nguy hiểm”. Tại Cleveland, Pastrama đã được bác sĩ S. Brainerd khám. Vị bác sĩ này tuyên bố Pastrana là thành viên của một “loài khác biệt”. Sau khi kiểm tra tóc của bà dưới kính hiển vi, vị bác sĩ này phát hiện thấy Pastrama “không hề có dấu vết của dòng máu da đen”. Ngay cả Charles Darwin cũng quan tâm đến Pastrana, mặc dù ông chưa bao giờ khám trực tiếp cho bà. Thay vào đó, ông kiểm tra khuôn miệng qua ảnh. Bức ảnh để lộ thêm một bộ răng và cuối cùng Darwin kết luận thiếu chính xác về hàm răng của Pastrana. Rất ít bác sĩ khám cho Pastrana đặt câu hỏi trực tiếp với bà mà thay vào đó, lại hướng câu hỏi vào mục tiêu khai thác Pastrama để sinh lời.
Lời trăng trối cuối cùng
Trong quá trình mưu sinh, Julia Pastrana đã gặp Theodore Lent, hay còn có tên khác là Lewis B. Lent, người trở thành quản lý của bà. Theo trang tin The Wonders, Pastrana và Lent kết hôn ở Baltimore vào khoảng năm 1855. Mặc dù có vẻ như Pastrana yêu Lent nhưng Lent lại cưới bà vì mục đích toàn quyền kiểm soát nên bà có thu nhập không đáng kể. Nghe đồn, trong thời gian này, Pastrana không được phép ra ngoài vào ban ngày, còn ban đêm phải mang mạng che mặt. Trong khi quảng cáo về sự xuất hiện tại London (Anh) vào tháng 7/1857, Lent đã phân phát một cuốn sách nhỏ mô tả Pastrana là người “luôn vui vẻ và hoàn toàn hài lòng với hoàn cảnh của mình trong cuộc sống”.
Vào tháng 8 năm 1859, Julia Pastrana phát hiện ra mình đang mang thai đứa con của Theodore Lent. Họ tiếp tục lưu diễn với các cuộc triển lãm và vào mùa đông, họ đến Moscow, Nga. Tại đây, vào tháng 3 năm 1960, Pastrana đã sinh con sau ca vượt cạn đầy trắc trở. Đứa con của Pastrana to lớn khác thường và dường như thừa hưởng cả chứng rậm lông của Pastrana và các đặc điểm trên khuôn mặt của bà. Thật không may, em bé đã qua đời chưa đầy 40 giờ sau khi sinh ra. Pastrana bắt đầu bị sốt và qua đời 5 ngày sau đó, với nguyên nhân tử vong chính thức là do viêm phúc mạc màng bụng ở tuổi 26.
Trong thời gian này, Lent còn bán vé cho mọi người đến xem Pastrana trong khi bà đang nằm trên giường bệnh. “Tôi chết trong hạnh phúc, tôi biết tôi đã được yêu”, đó là những lời trăng trối cuối cùng của Pastrana trước khi bà nhắm mắt. Ngay sau khi vợ qua đời, tại bệnh viện, Theodore Lent đã gặp giáo sư Ivan Matveevich Sokolov, người đang công tác tại Đại học Hoàng gia Moscow để ướp xác Pastrana nhằm thu lợi từ Pastrana lần cuối. Và vì tiền, Lent đã bán thi thể của Pastrana và đứa con của bà cho Sokolov để tự ông toàn quyền ướp và sử dụng xác. Sau khi ướp xác, Sokolov đã trưng bày xác ướp hai mẹ con bà Pastrana tại Viện Giải phẫu thuộc Đại học Hoàng gia Moscow.
Về sau, cả 2 xác ướp đã biến mất trong vài năm. Vào năm 1921, chúng được tìm thấy ở Na Uy và được đưa ra trưng bày cho đến giữa thập niên 1970, chính phủ Na uy tuyên bố sẽ tịch thu chúng. Hai xác ướp bị ăn cắp vào năm 1979 nhưng về sau lại được tìm thấy và lưu giữ tại Viện Oslo Forensic.