Chúng tôi đến với nhau không phải mối tình đầu, nhưng theo tôi nghĩ đó là duyên số. Bắt đầu bằng cuộc gặp gỡ tình cờ không mong muốn, một hôm đến dự tiệc sinh nhật, tôi bị ấn tượng bởi người đàn ông hát hay, ăn nói có duyên. Hôm đó, tôi uống hơi nhiều vì quá vui với đám bạn lâu ngày mới gặp, anh ấy xung phong đưa tôi về nhà.
Sáng hôm sau, tôi nhận được tin nhắn của anh ấy hỏi han về sức khỏe, tôi cảm động và thấy ấm lòng. Chúng tôi quen nhau từ đó và ngày càng trở nên thân thiết, và những cuộc gặp sau đó khiến hai chúng tôi cảm thấy muốn gặp nhau nhiều hơn và chúng tôi yêu nhau. Khi đến với nhau, dường như mọi thứ đã thuộc về nhau, một tình yêu đẹp, ngọt ngào đến cháy bỏng.
Ban trai tôi có tâm hồn bay bổng, lãng mạn và giàu tình cảm. Điều đó khiến cho tôi từ một cô gái có nhan sắc vốn kiêu căng, nhưng đã bị anh anh ấy chinh phục và bước vào những ngày tháng yêu đương đáng nhớ nhất của cuộc đời. Chúng tôi đi đến hôn nhân, tôi cứ tưởng rằng, cuộc sống của tôi cứ mãi như mầu hồng, đẹp đẽ trôi qua mỗi ngày…
Nhưng cưới nhau chỉ sau 1 tuần là tôi vỡ mộng, chồng tôi khi yêu và sau khi cưới khác xa một trời một vực. Tôi như kẻ mộng mơ sớm nhận được cái tát cho tỉnh với thực tại chua chát. Mấy ngày đầu, chồng lấy cớ cưới xin mệt mỏi nên cả ngày nằm ườn hết trên giường tới ghế sofa, nhắn tin “chém gió” cả ngày với bạn bè trên mạng, chơi game… Đến bữa ăn cũng phải chờ cả nửa tiếng mới ăn vì còn bận “chơi nốt ván game”…
Những ngày sau đó cũng không mấy cải thiện, ban ngày đi làm công ty, chiều về là là cà quán bia với đồng nghiệp, bạn bè. Tối muộn mới về, về đến nhà là quần áo, giày vứt tứ tung, không chịu đi tắm, cũng không màng ăn uống. Vợ nhắc nhở gì là buông lời giận dỗi, bất cần. Chán nản vì chồng cư xử như trẻ con, tôi cũng dỗi lại, không buồn làm gì. Thấy vậy chồng tôi liền lấy điện thoại ra gọi cho bố mẹ vợ, kể tội vợ lười biếng, ghê gớm nạt nộ chồng.
Cưới nhau được vài tháng, vợ chồng tôi nảy sinh nhiều bất hòa khiến nhà lúc nào cũng căng thẳng. Chồng tôi luôn kiếm cớ để hờn dỗi, bỏ nhà đi uống bia rượu, khi về buông lời đổ lỗi, trách móc vợ đã “đày đọa” anh ta. Nực cười nhất là chồng tôi còn quy kết tôi cố tình “mồi chài” anh ta, biến một gã trai tự do nay thành gò ép, sống khổ sở.
Nhiều lần cố gắng gần gũi, chia sẻ cùng chồng để tìm tiếng nói chung nhưng đành bất lực. Chồng tỏ ra kiêu ngạo, không hợp tác, còn chịu sự tác động của bạn bè xấu kích động chia rẽ hai vợ chồng. Nhiều lần khóc trước mặt chồng, nhưng anh ấy vẫn cố tình như không có chuyện gì xảy ra khiến tôi luôn mệt mỏi, căng thẳng và đã nghĩ tới ly hôn.
Tôi rất sợ gia đình rạn nứt, thậm chí đổ vỡ vì những tính xấu của chồng. Tôi phải làm gì bây giờ? Hãy cho tôi lời khuyên!
Theo [email protected] (Giadinh.suckhoedoisong.vn)