Chị Bé và chị Phượng làm từ A tới Z tất cả các công đoạn vì kỹ tính, không thuê người ngoài được, kể cả việc rửa chén vì sợ người làm không sạch sẽ. Hai chị em dậy từ 4 giờ sáng hầm xương, nấu nướng chừng hai tiếng rưỡi là tới giờ mở bán. Toàn bộ thịt, xương đều là “hàng nóng” (thịt, xương, lòng, cật) chứ nhất quyết không dùng hàng đông lạnh để đảm bảo nguyên liệu luôn tươi mới và ra hương thơm đặc trưng.
![]() Túi đựng củ cải khô và tươi cho vào nồi hầm xương mang đến vị ngọt tự nhiên và mang dáng dấp kiểu Tiều Châu
|
![]()
|
![]() Tô hủ tiếu thập cẩm nước
|
Củ cải trắng và mặn cho vào một túi vải thả vào trong nồi để không bị xơ củ cải tràn ra làm đục nước. Đặc biệt, người này còn chỉ cho chị nước sốt “thần thánh” cho vào tô hủ tiếu khô, thành phần thì khó mà tiết lộ, cách làm kỳ công chứ không phải đơn giản là trộn nước tương với hắc xì dầu như nhiều hàng hủ tiếu khác.
Điều kỳ lạ là người Tiều Châu này sau khi chỉ hết bí quyết, một thời gian sau quay lại khen: Giờ chị nấu ngon hơn tôi rồi!
Rau ăn kèm ở đây cũng khác, theo yêu cầu của thực khách thường xuyên ăn tại đây, chỉ có rau xà lách, tần ô, ngò gai là được họ ưa chuộng. Nhân hủ tiếu phong phú từ tôm, phèo, bao tử, tim, cật, xương, thịt bằm, trứng cút…
Chị Thu Hà, một tay viết ẩm thực chuyên sâu một thời ở Sài Gòn là khách ruột của quán hủ tiếu. Chị cho biết: Vị hủ tiếu Nam vang ở đây rất độc đáo, có thể nói là duy nhất ở Sài Gòn. Mảnh đất Sài Gòn có cái hay là sẽ có những món ăn pha trộn của nhiều nền văn hoá, tạo ra một món ăn ngon không nơi nào có.
Quán nằm trong con hẻm nhỏ- 120 Nguyễn Thị Nhỏ, quận 11 nhưng sáng sớm người đã tới ăn đông nườm nượp. Bạn có thể gọi đầy đủ một tô với thịt tôm, tim lòng cật, hoặc đơn giản là một tô hủ tiếu xương với những cục xương to bự với một cái giá thật dễ chịu, đến nỗi con gái chị chủ quán nhìn tô hủ tiếu còn nói đùa: Mẹ đúng là bán hủ tiếu vì “đam mê”!