Kẻ ăn hồn (2023) Đạo diễn: Trần Hữu Tấn Diễn viên: Hoàng Hà, Võ Điền Gia Huy, Huỳnh Thanh Trực, Viết Liên Điểm số TGĐA: 6/10 |
Kẻ ăn hồn được coi là tham vọng lớn lao của ê-kíp đạo diễn Trần Hữu Tấn (Chuyện mà gần nhà, Rừng thế mạng), khi muốn phát triển một vũ trụ phim kinh dị từ bộ tiểu thuyết Tết ở làng Địa Ngục của nhà văn Thảo Trang. Khởi đầu của dự án này khá tốt, khi series Tết ở làng Địa Ngục ra mắt trước đó được khán giả đón nhận và bàn tán nồng nhiệt. Tuy vậy với lớp áo là một phim điện ảnh, Kẻ ăn hồn đã không thể đem đến một trải nghiệm trọn vẹn, khi có quá nhiều điểm trừ trong cách thể hiện.
Kẻ ăn hồn là phần tiền truyện của Tết ở làng Địa Ngục |
Được coi là phần tiền truyện của series Tết ở làng Địa Ngục, Kẻ ăn hồn mở đầu với đám cưới của Phong – con gái trưởng làng và cậu trai trẻ tên Sang. Tuy vậy, trong đám cưới Phong lại nhìn thấy một người đàn bà kỳ lạ mà nếu những người đã xem series, đều biết đó là Thập Nương – người đàn bà mang thai sống sót duy nhất từ gia tộc lái buôn xấu số. Cũng từ đó, hàng loạt cái chết bí ẩn diễn ra trong làng khi nạn nhân đều bị sát hại dã man và mất đi các bộ phận khác nhau trên cơ thể. Điều kỳ lạ rằng, Phong dần nhận ra chính mình lại có liên quan tới những cái chết đó…
Phần nhìn tạm ổn
Kẻ ăn hồn xứng đáng nhận được lời tán dương khi mang những nét đẹp trong văn hóa Việt vào phim, như tục lệ rước dâu vào ban đêm, mặt nạ giấy bồi hay cổ phục Việt…, khiến cho những ai xem phim chắc chắn có thể đón nhận được nhiều giá trị hơn thế. Trang phục, bối cảnh cũng được đầu tư khá chỉn chu và đẹp mắt, mang đậm không khí phim cổ trang.
Hóa trang ra chất rùng rợn |
Phần kinh dị tuy chưa hẳn tạo nên nhiều màn hù dọa gây ra sợ hãi, nhưng nhờ khâu hóa trang kỹ càng và không qua loa, vẫn đủ khiến bất cứ ai phải ngạc nhiên trước yếu tố rùng rợn mà bộ phim mang lại. Ấn tượng nhất có lẽ là trường đoạn dân làng Địa Ngục bị hành hạ bởi căn bệnh mồ hôi máu, phần hóa trang đã lột tả rất đáng sợ ý tưởng này và tạo nên điểm nhấn khó quên cho bộ phim.
“Mệt mỏi” trong 45 phút đầu
Kẻ ăn hồn có thời lượng hơn 90 phút nhưng do bày biện một cách quá đà, nên làm người xem tương đối mệt mỏi trong khoảng 45 phút đầu. Không khí u ám liên tục bị đứt gẫy bởi những đoạn thoại với đài từ thiếu tự nhiên của diễn viên, cũng như những tình tiết hơi thừa như trường đoạn ghen tuông của nam chính không ăn nhập gì với mạch phim.
Những phút đầu diễn ra khá mệt mỏi |
Cách úp mở của biên kịch cũng thiếu hợp lý, khi người xem có cảm giác thiếu thông tin trầm trọng khi phim tập trung quá nhiều vào sự “ẫu trĩ” và hoảng sợ của dân làng Địa Ngục, mà không đưa ra những gợi ý để những ai theo dõi không bị mông lung và “lạc đường” khi bám theo mạch phim. Cảm tưởng đạo diễn gieo liên tục những trường đoạn kinh dị mà không đưa được tiền đề nào ở trước đó, gây ra cảm giác không hề dễ chịu chút nào.
Diễn xuất nhạt nhòa
Sở hữu dàn diễn viên với nhiều cái tên đang được yêu mến, xong dường như đạo diễn lại không biết cách dung hòa giữa họ. Nếu các diễn viên gạo cội thường phát âm chậm và vẫn còn hơi nặng tính kịch, thì các diễn viên trẻ lại nói quá nhanh, đôi khi còn không rõ ràng vì bị âm thanh quá to lấn át. Điều đó dẫn tới việc tương tác và sự phối hợp của dàn diễn viên không đủ sức thuyết phục.
Diễn xuất của phim tương đối nhạt nhòa |
“Nàng thơ” Hoàng Hà của Em và Trịnh có vẻ hơi gồng khi không kiểm soát được tốc độ và cách ngắt nhịp lời thoại, Võ Điền Gia Huy trong vai gã chồng khờ khạo nếu không có màn tỏa sáng hiếm hoi ở phút trót, cũng tương đối mờ nhạt khi nhân vật của anh chàng vốn dĩ cũng được xây dựng khá “ngớ ngẩn”. Điểm sáng lại tới từ Huỳnh Thanh Trực với vai thầy y Khảm. Anh này có diễn xuất khá chắc chắn, cho thấy sự bình tĩnh và không vội vàng trong những trường đoạn thể hiện xúc cảm.
Kết phim nhanh, thông tin bị nhồi nhét
Như đã nói, chính vì khán giả cảm tưởng bị thiếu thông tin trong những phút đầu, nên mọi thứ được dồn hết ở cái kết. Cách giải thích liên tục về những khái niệm như thuật luyện rượu sọ người, đò đưa linh, rồi cách giết người của Thập Nương không khỏi làm một bộ phận khán giả không đọc tiểu thuyết hay xem series trước đó cảm thấy bị bội thực và khó hiểu.
Có lẽ đạo diễn Trần Hữu Tấn và biên kịch Thảo Trang nên có sự phân biệt rạch ròi giữa phim trinh thám và kinh dị, hoặc nên làm cách nào để hòa quyện hai thể loại này với nhau. Khó thể tập trung vào yếu tố kinh dị nhưng bỏ quên việc đưa ra những gợi mở cần thiết, để khán giả suy luận trong tâm thế phấn khích thay vì khó chịu vì thông tin không rõ ràng. Bên cạnh đó, Kẻ ăn hồn cũng bỏ phí diễn xuất của Lan Phương với vai Thập Nương, khi nữ diễn viên toát ra một thần thái rất đáng sợ, nhưng nhanh chóng bị dập tắt một cách chưng hửng ở những phút cuối.
Tài năng của Lan Phương bị bỏ phí |
Tóm lại bỏ qua những điểm trừ thì Kẻ ăn hồn vẫn được coi là một sản phẩm có đầu tư của điện ảnh Việt. Nhưng có lẽ ê-kíp đạo diễn Trần Hữu Tấn nên có nhìn nhận ổn thỏa hơn để thuyết phục những khán giả khó tính nếu có sản phẩm điện ảnh tiếp theo. Phim đang được trình chiếu trên các rạp toàn quốc.